Mẹ vẫn ngồi khâu

Mẹ ngồi khâu những thời gian
Bao nhiêu nỗi nhớ khẽ khàng chạm qua
Thương về những đứa con xa
Chiến tranh ngày ấy đi là biệt tăm

Mẹ ngồi khâu những tháng năm
Tình yêu âm ấm lặng thầm qua tim
Xa xăm, biết nẻo đâu tìm
Đành ngồi khâu vá bóng hình thân quen

Mẹ ngồi khâu những cái tên
Đã thành huyền thoại bởi tình nước non
Thời gian… dáng mẹ gầy mòn
Nhưng tình thì vẫn sắt son vẹn gìn

Mẹ ngồi khâu khoảng lặng thinh
Ngôi sao bỗng hóa thành hình sáng soi
Các anh đã hóa sao rồi
Đêm đêm vẫn thức bên người mẹ yêu!

Lê Văn Trường